Đó không phải là áo mà cũng chẳng giống quần, đó là miếng vải voan mỏng tang, xuyên thấu, được cuốn lơi lả nối từ eo bắc thẳng lên vai. Trong ánh đèn mờ lấp lánh xanh vàng, cơ thể đào hớ hênh cố tình để lộ ra sự “trập trùng” mơn trớn ở những vùng nhạy cảm nhất.
Khách làng chơi nốc bia ngập ngụa, nhe răng nham nhở “sà” vào cơ thể đào không ngừng “bốc hốt”. Những bàn tay thô ráp, lều khều thỏa thê “nhào nặn”. Xen lẫn tiếng nhạc chát chúa là giọng cười khúc khích, ha hả đầy vẻ phấn khích của khách làng chơi.
![]()
Cảnh tiếp khách trong phòng karaoke. Ảnh TGĐọc thêm »
Khách làng chơi nốc bia ngập ngụa, nhe răng nham nhở “sà” vào cơ thể đào không ngừng “bốc hốt”. Những bàn tay thô ráp, lều khều thỏa thê “nhào nặn”. Xen lẫn tiếng nhạc chát chúa là giọng cười khúc khích, ha hả đầy vẻ phấn khích của khách làng chơi.

Cảnh tiếp khách trong phòng karaoke. Ảnh TG